1 tuần sau
– Yi Jung à…….anh thất hứa rồi….anh hứa là sẽ trở về mà….chỉ 12h sau thôi mà….đã 1 tuần rồi YI Jung….anh thất hứa rồi….anh ko giữ lời hứa…anh là kẻ xấu …là kẻ xấu mà – Gaeul ôm chặt lấy Yi Jung mà khóc
– sao lại khóc rồi vợ yêu!
– YI JUNG!!!!!!
– Anh đã về rồi vợ yêu à.
– Kẻ xấu….đồ xấu xa…đồ hư hỏng….anh có biết là em lo lắm ko? – Gaeul khóc nức nở trong vòng tay anh
FLASH BACK
– Ji Hoo sunbae – Gaeul là người chạy đến bên Ji Hoo đầu tiên sau khi cánh cửa phòng cấp cứu bật mở
– perfect!!!! – Ji Hoo mỉm cười, nụ cười hoàn hảo, Gaeul ôm chầm lấy anh thể hiện sự biết ơn cũng nhưng giọt nước mắt – những người còn lại cũng ôm nhau nhảy cẩng cẩng như đứa trẻ
– Ji Hoo sunbae…đã 2 ngày rồi sao anh ấy vẫn chưa tỉnh – Gaeul lo lắng hỏi khi Mason đã tỉnh lại từ hôm qua
– Chỉ là tại thằng ấy lười biếng thôi Gaeul à…hoặc là nó đang buồn ngủ vì quá nhiều thuốc mê chưa tan…cứ yên tâm
End flash
– anh hư hỏng lắm có biết ko…anh thật là lười…ngủ suốt 1 tuần liền
– chỉ tại được vợ cưng chiều quá nên anh ko muốn thức thôi…- Yi Jung nựng mặt vợ yêu
– anh ko biết là em đã nhớ anh như thế nào đâu Yi Jung à – Gaeul ôm chặt lấy anh
– anh ko thể biết điều đó có một thứ duy nhất anh biết là dù em nhớ anh như thế nào thì cũng ko bằng anh nhớ em và anh yêu em
– appa!!!! – lại 1 đám nhóc chạy vào phá hoại cảnh tình cảm thấm thiết của 2 vợ chồng, vừa thấy Yi Jung tỉnh Mason đã chạy lại bổ nhào vào lòng bố trong khi Yi Min và Yi Sun nhẹ nhàng hơn là ngồi bên cạnh bố mặc dù ko dấu được nổi vui mừng
– ôi….sao lại khóc rồi hoàng tử nhỏ – Yi Jung hoảng hốt khi thấy nước mắt Mason đang chảy
– appa….con rất nhớ bố…bố ngủ lâu quá – thằng bé thút thít
– nín nào con trai…. – Yi Jung mỉm cười dỗ dành thằng bé, lúc thì quá cụ non, lúc lại quá trẻ con
– Yi Min….Yi Sun à – Yi Jung vẫn ko quên cả 2, anh nắm lấy tay 2 đứa con cưng của mình, Gaeul mỉm cười nhìn cha con họ mà ko thể ngừng rơi nước mắt…những giọt nước mắt hạnh phúc.
……………………
– Cici à…đi ngủ thôi em à – Woobin bế cô vào phòng khi thấy cô bé đang ngồi trâm ngâm, anh ko muốn để Cici một mình quá lâu, cô sẽ nhớ đến những điều tồi tệ ấy
– oppa – Cici mỉm cười và kéo tay anh lại khi anh định kéo chăn đắp cho cô và trở về phòng mình – anh yêu em ko?
– Tất nhiên rồi…sao em lại hỏi như thế
– Hãy giúp em
– Em có chuyện gì sao Cici
– Em biết anh rất muốn có con, rất muốn có một gia đình thật s ự, em đã để anh chờ quá lâu, em xin lỗi – Cici vừa nói vừa lần mò từng nút áo của Woobin, đèn đã tắt
– Cici à ..là anh…em biết mà…phải ko….là anh…Song Woobin của em đây…là oppa của em – từng câu từng chữ thốt ra từ miệng của Woobin một cách đứt quãng khi đôi tay của anh đang đi dọc theo sống lưng của cô
– Em….ko…tránh ra…buông tôi ra….oppa cứu em…cứu em với – Cici chớp lấy cái gạt thuốc bên cạnh tủ đập ngay vào đầu “kẻ thù”, anh ôm đầu và hét lên một tiếng đau đớn, cô hoảng hốt bật đèn lên
– Oppa….oppa – Cici chạy đến đỡ lấy anh – anh ko sao chứ? – Cici òa khóc và ngồi vào một góc
– Anh ko sao công chúa à…đừng vậy mà em
– Em xin lỗi…xin lỗi…xin lỗi oppa…em ko muốn đâu..em đã thấy…em đã thấy tên đó đến gần em…tối lắm…oppa ko có ở đó…em đã gọi nhưng oppa ko nghe thấy….em sợ lắm…oppa…em xin lỗi – Cici cứ cô thu mình vào góc phòng và ôm lấy đầu miệng cứ ko ngừng xin lỗi
– Cici…đừng như thế mà em…anh ko sao mà…anh xin lỗi….xin lỗi đã ko đến kịp Cici à…anh xin lỗi – Woobin ôm lấy cô khi anh cũng đang khóc, khóc vì mình đã quá vô dụng. Ánh sáng khi nào mới lại tìm đến với hai con người này đây.
…………………………………
– woobin appa – Mason vừa được cho ra khỏi xe đã chạy thẳng vào phòng khách nhà Woobin, hôm nay Gaeul bổng cảm thấy bất an về một điều gì đó nhưng chả hiểu rõ, bỗng dưng cô muốn đến thăm cô bé thế là cả gia đình So đi đến đây
– ôi Mason yêu quý của bố – Woobin nhấc bổng thằng bé – đi chơi cũng chả thèm gọi về cho bố tiếng nào nhé
– appa…con nhớ bố lắm mà…ai bảo lần nào gọi về ông quản gia cũng bảo bố đang bân hay có việc gì đó – thằng bé lại đổi hướng giận dỗi
– thế à…cho bố xin lỗi nhé con trai..bố sẽ đền bù cho con nhé, con muốn gì nào? – Woobin xuống nước
– Tạm thời con chưa nghĩ ra…đến khi nào nghĩ ra rồi con sẽ gọi cho bố – thằng bé lém lỉnh nháy mắt
– OK my son! – Woobin thơm một cái kêu vào má nó
– Con chào chú Woobin…Mason…sao em lại chạy nhanh như thế chẳng đợi chị chút nào – Yi Sun từ ngoài bước vào giận dỗi
– Noona…do chị mãi đùa nhõng nhẽo với Yi Min hyung nên mới chậm thế thôi – Mason lè lưỡi trêu
– Mason…con lại chọc chị rồi – Gaeul cũng từ ngoài dìu Yi Jung bước vào, thật ra anh đã hồi phục hoàn toàn nhưng do Gaeul vẫn lo lắng một cách thái hóa, Yi Min đang thư thái theo sau bố mẹ
– Ôi hôm nay lại rãnh rỗi đến thăm tớ à anh bạn– Woobin mỉm cười với hai người – hey man…cậu ổn chứ?
– Rất ổn
– Đương nhiên rồi…với sự chăm sóc yêu thương của nữ hoàng thì tớ có phải chết trăm ngàn lần cũng chịu – Woobin trêu
– Sunbae – mặt Gaeul lại đỏ ửng
– Hihi mami lại mắc cỡ rồi
– MASON
– Hix…con đi tìm dì Cici – Mason cười trừ và chạy nhanh lên lầu, nó đã quá quen thuộc với mỗi căn nhà của từng thành viên trong F4, nói khác hơn đó cũng là nhà nó
– Cici vẫn còn ngủ hả sunbae – Gaeul và Yi Jung đã ngồi xuống sofa, cả 2 vẫn đang rất ân ái
– Uhm, cô ấy mới ngủ đây thôi, Ga In đâu Gaeul, em ko bế con bé theo à?
– Dạ vâng, con bé đang ngủ nên Yi Jung ko muốn đánh thức, chúng em để bé ở nhà nhờ chứ Kim trông
– Yo, cưng thế là cùng – Woobin vổ vai bạn mình, trong mắt anh là một sự ngưỡng mộ vô ngần.
– Dĩ nhiên, con gái cưng của tớ mà – Yi Jung ngạo nghễ nói và định đưa ly cà phê người giúp việc nhà Woobin mới mang ra lên miệng thì Gaeul đã nhanh chóng chặn lại, cô lúc lắc cái đầu nhưng vẫn nở nụ cười dịu dàng. Đó là điều mà cô rất khác với những phụ nữ khác, họ thường cau có và hét toáng vào mặt chồng trước bao người, còn cô thì không, cô luôn luôn trái ngược với tất cả những gì gọi là bình thường, đó cũng là một trong phần nhiều lý do Yi Jung yêu cô
– Anh quên mất – Yi Jung hôn vào má cô mà ko để ý đến sự có mặt của Woobin, anh chàng lúc này đang gãi gãi đầu quay sang hướng khác
– Aaaaaa – là tiếng của Mason, mọi người hoảng hốt chạy lên xem có chuyện gì, người đến đầu tiên là Woobin. Anh đứng sững với cảnh tượng trước mắt, công chúa nhỏ của anh đang cười, cười thật nhiều, nụ cười tươi và chân thật như thiên thần. Cici đang cù lét vào sườn Mason làm thằng bé cười ngất ngưỡng
– Unnie, oppa – Cici mừng rỡ khi nhác thấy Gaeul đang đứng nơi cửa
– Em khỏe chứ, Cici – Gaeul bước vào trong ngồi bên cạnh Cici, cô mừng vì em gái cô đã ổn.
– Appa ơi, cứu với – Mason í ới kêu cứu, thằng bé cười đến đỏ cả mặt
– Là tự con chui đầu vào lọ mà – Yi Jung và Woobin bình chân như vại mặc để hai 3 người cứ đùa giỡn. Hạnh phúc đã đến rồi chăng.
……………………………………………
– Jan Hee…Jan Hee ah, con gái bố đến rồi à – Ji Hoo bỏ cái tai nghe ra khỏi tai, vẫn như mọi ngày, Ji Hoo đến bệnh viện làm việc, Jandi ở nhà chăm sóc con, đến trưa cô sẽ tự làm thức ăn và bế bé Jan Hee đến thăm bố. Vì con gái yêu, Ji Hoo đã tự tay thiết kế một căn phòng nghĩ ngơi riêng của mình để cùng vui đùa với vợ và con gái. Jandi cũng chẳng mải mai phản đối làm gì,Cô bây giờ đã trở thành một người phụ nữ đảm đang đáng yêu, ko còn bướng bỉnh đòi một hai đi làm, ai bảo cô lại lấy phải một người chồng có thể thuyết phục người khác chỉ bằng ánh mắt chứ.
– anh giờ chỉ biết mỗi Jan Hee thôi nhỉ? – Jandi vờ hờn dỗi xách giỏ thức ăn đặt lên bàn và ngồi phịch trên ghế sofa
– làm gì có chứ vợ yêu, anh cũng rất nhớ em, hôm nay bữa trưa của chúng ta sẽ có gì nhỉ? – Ji Hoo bế JanHee bước đến ngồi cạnh và kéo cô dựa vào lòng. Chỉ cần như thế thôi, chỉ cần có Jandi và thiên thần bé bỏng, anh đã cảm thấy sống trên đời này thật đáng. Trước khi Jandi xuất hiện, chưa một lần anh dám nghĩ đến có một ngày mình sẽ có được những điều lớn lao tưởng chừng như ko bao giờ với tới như thế này.
– Những món mà anh thích: hải sâm, mực sống và một số món khác, còn có cả tiramisu nữa – Jandi vừa nói vừa chất những chiếc hộp thức ăn với hình thù đáng yêu lên bàn
– Jan Hee ah, hôm nay bố sẽ đưa con đi mua sắm nhé! – Ji Hoo vẫn mải mê với công chúa nhỏ
– Lại đi hả anh? – Jandi đúc phần hải sâm cô vừa cuốn cho Ji Hoo
– Uhm, anh muốn mua thêm ít đồ cho Jan Hee – Ji Hoo nựng nịu cái má phúng phính của bé, bé đang dùng tay nghịch nghịch chiếc cằm vuông vuông của bố
– Ji Hoo ah, Jan Hee đã có rất nhiều quần áo rồi, anh cứ phung phí mãi, anh với Yi Jung sunbae mà hợp lại là ko ai nói nổi – Jandi ngán ngẩm với sự thay đổi chóng mặt của chồng, trước kia còn là một người lạnh lùng sắc đá chỉ có ngủ và ngủ, từ khi lấy cô về thì sở thích mua sắm của anh cũng bắt đầu bị lây nhiễm tự Yi Jung, mà khổ là cả 2 người đều ko phải mua đồ cho mình mà Jandi và Gaeul lại là những người mẫu bắt đất dĩ. Nay lại đến Jan Hee và Ga In, cả 2 ông bố chuyên gia bắt tay nhau mua sắm đủ thứ để cung phụng cho con gái yêu.
– Con gái chúng ta đâu phải chỉ nhỏ thế này hoài đâu em, em ko thấy sao, con gái chúng ta và Ga In đã tạo ra một xu hướng thời trang nhí. 2 đứa xinh như thiên thần, đừng nói là có tí tiền, thậm chí chi hàng trăm triệu won anh cũng ko tiếc
– Tí tiền á? Anh xem, con bé vừa lọt lòng đã khoác lên mình toàn hàng hiệu, từ tả giấy cho tới mũ nón. Vừa rồi anh và Yi Jung lại rủ nhau tìm người thiết kế quần áo cho Jan Hee và Ga In tụi em còn chưa nói.
– Jandi ah, chẳng phải em đã làm rất tốt sao, anh biết tiết kiệm là một đức tính tốt nhưng con gái chúng ta con quá nhỏ để nghĩ đến điều đó, huống hồ, ông nội cũng sẽ ko hài lòng nếu em cho bé Jan Hee ăn mặc ko ra gì đâu
– Em chịu thua anh rồi
– vậy mới ngoan chứ – Ji Hoo quay sang hôn vào má cô và xới tung mái tóc ngắn đáng yêu của cô.
……………………………..
– cuộc phỏng vấn sẽ kéo dài bao lâu, anh? – Gaeul hỏi khi đang chỉnh lại caravat cho chồng, anh đang chuẩn bị tham gia một cuộc phỏng vấn quan trọng với chủ đề “người đàn ông hai mặt”.
– Chắc mất khoảng 1h đấy em yêu, anh sẽ cố gắng về sớm – Yi Jung hôn nhẹ vào má cô
– Chương trình sẽ phát trực tiếp đúng ko anh? Em sẽ ở nhà xem và đợi anh về, chiều nay chúng ta có một buổi hẹn với Ji Hoo sunbae và Jandi
– Anh biết rồi, em và các con ở nhà ngoan nhé! – Yi Jung hôn vào má cô lần nữa – thật chẳng muốn xa em chút nào
– Anh lại trẻ con rồi, mau đi làm đi anh – Gaeul đẩy anh ra cửa
– Appa, bố mau về sớm nhé! – Mason lại í ới chạy theo, có cả Yi Min và Yi sun
– Bố biết rồi, sẽ về sớm đưa các con đi chơi nhé – YI Jung hôn vào trán từng đứa
– Appa hwating!
– Fighting!
Tại cuộc phỏng vấn
– xin chào quý vị, buổi sáng hôm nay của quý vị thế nào ạ! Có lẽ sẽ rất tuyệt đúng ko, nhưng sẽ còn tuyệt hơn nếu tôi giới thiệu với quý vị khách mời đặc biệt hôm nay, người đàn ông quyến rũ nhất của năm và có lẽ cũng là của mọi thời đại, ngài So Yi Jung
– xin chào tất cả mọi người
– oh, một điều đặc biệt đang xảy ra đây, hôm nay trông ngài So có vẻ khá vui, đã có chuyện gì khiến ngài hài lòng chăng?
– Ah…thật ra thì tuy ngồi đây nhưng tôi đang háo hức với buổi hẹn với vợ và các con đang đợi tôi ở nhà
– Thật tuyệt vời làm sao, một gia đình hoàn hảo? Hãy nhìn nụ cười của ngài So mà xem, khác hẳn những năm trước, vẫn quyến rũ nhưng cũng hòa trộn cả hương vị hạnh phúc. Ngài có lấy làm phiền ko khi chúng tôi sẽ đặt một số câu hỏi về đời tư?
– Nếu là lúc trước, tôi sẽ thẳng thắn từ chối nhưng bây giờ thì khác, chẳng có gì đáng giấu diếm cả, yêu thỉ phải để cho người ta bước chứ – anh tinh nghịch nói
– Vậy tiếp theo, ngài có thể chia sẻ cùng chúng tôi, lý do mà ngài đồng ý cho buổi phỏng vấn hôm nay trong khi công việc có thể đang rất bận
– Ah, phải cảm ơn vợ tôi vì điều đó, cô ấy khuyên tôi nên đến đây, và thật ra, cô ấy cũng nhờ tôi hỏi một câu, cô ấy ko hiểu cái title mang tên “người đàn ông hai mặt” là có nghĩa gì. – Yi Jung bật cười khi nhớ đến cái dáng vẻ ngô nghê của cô khi đọc thư mời
– Oh, nếu phu nhân đang xem trực tuyến của chúng tôi, tôi cũng xin vui lòng và mạn phép giải thích cụm từ ấy, đây là một cuộc bình chọn mang phạm vi rộng toàn quốc. ở đó mọi người có thể lựa chọn ra người đàn ông vừa bản lĩnh trong công việc vừa bản lĩnh với trách nhiệm của một người chồng hoàn hảo. Đó là ý nghĩa của cụm từ này thưa quý vị. Và ngài So đây, vượt trội hẳn các đối thủ trừ ngài Yoon Ji Hoo có số phiếu tương đồng nhưng có lẽ ngài ấy quá bận nên ko thể đến đây được
– Ah, thật ra Ji Hoo cũng đã nói với tôi về điều này nhưng dạo này phải vừa quản lý bệnh viện, vừa chăm lo cho vợ lại vừa chăm sóc cho con, trông cậu ấy khá bận, vã lại, anh bạn hay ngủ gật của tôi ko thích hợp với ko khí này cho làm – Yi Jung cười đùa
– Thế…Ngài So có thể cho chúng tôi biết, để làm một người đàn ông lạnh lùng và sắc bén trên thương trường và trái lại, ở nhà ngài lại là một người chồng người cha ấm áp, ngài đã phải tập luyện như thế nào để từ 1 con người nhưng hình thành 2 nhân cách đối lập đầy bản lĩnh như vậy
– Thật ra nó ko phức tạp như các bạn nghĩ, trước khi vợ tôi xuất hiện, tôi là một người đàn ông lạnh lùng từ thương trường cho đến gia đình. Nhưng, khi Gaeul xuất hiện, cô ấy đã thay đổi tôi hoàn toàn, giờ thì người mà các vị thấy cũng ko quá lạnh lùng với xã hội nữa đâu, tôi khá thân thiện đấy chứ
– Vâng, tôi đã thấy điều đó chỉ trong vài phút trước. Xin mạn phép hỏi, điều gì ở phu nhân làm ngài yêu nhất?
– À…..thật khó với câu hỏi này, tôi ko phải kẻ hay khoác lác nhưng thật sự thì vợ tôi, cô ấy là một người phụ nữ tuyệt vời, quá nhiều ưu điểm vượt trội, thật khó để mà chọn lựa
– Ví dụ như….
– Ví dụ như, cô ấy luôn là động lực để tôi cố gắng trong công việc dù mệt mỏi, cô ấy có cách riêng của mình, tôi nghĩ những người phụ nữ khác cũng làm được nhưng chỉ riêng cô ấy mang lại cho tôi cảm giác ấy, đơn giản là mỗi buổi sáng thức dậy, nếu hôm nào tôi thức sớm, thì tôi lại được nhìn ngắm cô ấy ngủ, lúc ấy là lúc cô ấy xinh đẹp nhất, hoặc nếu hôm nào tôi mệt, cô ấy sẽ chuẩn bị phần ăn sáng hoàn tất rồi mới gọi tôi dậy. Cô ấy chuẩn bị mọi thứ cho buổi đi làm của tôi. Bữa sáng, quần áo, hay hồ sơ, những thứ đơn giản như vậy nhưng khiến tôi rất hạnh phúc.
– Vâng, đúng vậy, đôi khi, tình yêu thường ko cần thể hiện qua lời nói. Theo tôi để ý, thường những cặp đôi lãng mạn hay những gia đình đáng yêu như gia đình ngài So đây hay có những hành động tập thể, giống như một khẩu hiệu vậy, thế gia đình ngài có những thứ đó ko ạ?
– Uhm…chúng tôi theo chủ nghĩa tự do. Chỉ là mỗi buổi sáng, tôi hạnh phúc khi chúng tôi trao đổi nụ hôn trên má của nhau và trước khi đi làm, tôi sẽ hôn lên trán của các con, ngược lại các bé cũng ra hiệu cố lên cho tôi. Nó ko phải một loại khẩu hiệu gì đặc biệt, chỉ là thích thì làm, nếu quá khuôn mẫu chúng tôi sẽ mất tự nhiên.
– Ngài có thể kể đôi chút về những đứa trẻ đáng yêu của ngài và phu nhân?
– Oh, thật sự thì những đứa con đều là thiên thần của tôi và Gaeul. Yi Min, con trai trưởng của tôi, có lẽ thằng bé di truyền cái tính của tôi nên hơi ít nói nhưng rất tình cảm và thấu hiểu mọi việc nên làm, Yi Sun, bé gái thứ 2 của tôi cũng đã đến tuổi vào lớp một, bé là một cô bé đáng yêu, rất giống vợ tôi. Còn Mason, quý tử nhà tôi lại là một cậu bé hiếu động và nghịch ngợm, thường bày trò trêu chọc anh chị mình, tôi dám chắc rằng thằng bé đang càu nhàu vì nghe những lời này, nhưng thực sự thì, thằng bé có những nét đáng yêu đến đặc biệt. Cuối cùng là con gái nhỏ của tôi chưa tròn 2 tháng, bé tên là Ga In, bản sao đích thực của vợ tôi
– Woah, gia đình ngài SO chẳng những làm người ta ngưỡng mộ về độ hạnh phúc mà con khiến người người ngưỡng mộ vể sĩ số, như thế sao này F4 có tổ chức các hội chơi thể thao, có lẽ gia đình ngài sẽ chiếm ưu thế nhỉ?
– Tôi mong là vậy. – Yi Jung bật cười
– Vậy ngài có thể cho chúng tôi biết những hoạch địch trong tương lai sẽ là gì?
– Nếu là tương lai xa thì tôi có thể nói rằng tôi chưa bao giờ nghĩ tới ngoài việc phải giữ vững vị trí của công ty, còn đối với gia đình, tôi ko muốn hoạch định trước kế hoạch, tôi muốn dành cho vợ tôi mỗi ngày là một ngày bất ngờ, mỗi ngày là một ngày valentine. Còn về tương lai gần, có lẽ việc tôi cần làm là về nhà ngay để đưa vợ và con tôi đi mua sắm một ít đồ – Yi Jung khẽ cười với câu nói bạo dạn của mình
……………………………
– YI Jung sunbae, anh thật lãng mạn đấy nhé, tỏ tỉnh với vợ ngay trên TV trước bao nhiêu người xem – Jandi trêu đùa khi cả 2 gia đình đang bước vào trung tâm mua sắm. Bé Jan Hee đang yên vị trong vòng tay của bố Ji Hoo, Jandi đang bên cạnh anh. Cổ và vai Yi Jung giờ đây đã là chỗ ngồi quen thuộc của Mason mỗi khi cả gia đình đi dạo bên ngoài. Yi Min và Yi Sun đi trước bố mẹ vài bước, bên cạnh anh là Gaeul đang bế bé Ga In đang mở đôi mắt to tròn nhìn mẹ. hai vị phu nhân trẻ tuổi hôm nay cũng khoác lên mình bộ váy trắng ngang gối vừa trang nhã vừa tươi trẻ
– chẳng phải anh nói rồi sao, yêu là phải để cho ngươi ta biết chứ!
– Cậu đừng tưởng ai cũng ngốc nghếch, làm thế chỉ để ko còn kẻ nào tơ vươn đến Gaeul nữa chứ gì?
– Thôi cái trò giả vờ thông minh của mình đi Ji Hoo – Yi Jung càu nhàu khi bị bắt thóp
– Appa
– Gì thế Mason?
– Bố thả con xuống đi
– Được rồi, chạy từ từ kẻo ngã đó con – Yi Jung vừa đặt thằng bé xuống đã phải hì hục chạy theo, thằng bé lượn từ shop đồ chơi này cho đến shop đồ chơi khác.
– Yi Jung sunbae thật sự đã thay đổi rất nhiều, tất cả là nhờ vào cậu và các thiên thần nhỏ
– Ko đúng vậy đâu Jandi, anh ấy vốn là con người như vậy đấy, chỉ vì từ trước anh ấy che dấu nó đi thôi
– Chỉ có cậu mới có thể nhìn thấy Yi Jung sunbae như vậy, anh ấy yêu cậu là lẽ đương nhiên.
– Ji Hoo sunbae cũng vậy mà
– Uhm, nhưng…anh ấy thay đổi đến tớ còn xoay sở ko kịp, cậu xem – Jandi ngán ngẩm chỉ tay về phía 2 ông bố và lũ trẻ đang thu gôm đồ đạc trong các shop
– Yo yo, trùng hợp vậy – đang chọn một số váy cho Cici, Woobin nhác thấy những bóng hình quen thuộc
– Trùng hợp gì, bọn tớ ko như cậu, suốt ngày chỉ đánh lẻ – Yi Jung châm chọc sau khi Cici đã chạy đến chỗ Gaeul và Jandi
– Yo, cậu đang nói gì thế hả, chỉ vì tớ ko muốn nhìn thấy cái cảnh ân ân ái ái nơi đông người của vợ chồng cậu thôi
– Cậu cũng có thua tớ đâu
– Hai cậu cứ đứng đó mà cãi, tớ đi mua đồ cho con gái tớ – Ji Hoo thản nhiên bế bé Jan Hee đi đến shop kế tiếp
– hình như là Junpyo phải ko? – Yi Jung loáng thoáng thấy một anh chàng cao to với mái tóc xoăn tít nổi bật là đón ngay ra bạn mình
– còn ai ra nữa, nhưng hãy xem hắn đang làm gì, shop thời trang dành cho các bà bầu ư?
– Chẳng lẽ….!
– Jae Kyung mang thai đã được 2 tuần rồi, chị ấy mới gọi đt cho em sáng nay, Junpyo sunbae chắc có lẽ mừng quá mà quên gọi cho các anh thông báo! – các cô nàng bước về phía những ông chồng.
– Thật sao, thằng này hay thật! – Woobin khẽ mỉm cười – trông vậy mà cũng được việc nhỉ?
– Chỉ biết nói người ta
– Yo, sao cậu chỉ giỏi kiếm chuyện với tớ, hay là nhân đây chúng ta tổ chức một chuyến du lịch tập thể, mọi người thấy thế nào?
– Tuyệt đấy! – mọi người hào hứng tán thành.
– BERLIN THẲNG TIÊN!!!!!!!!!